Chu thị mắt thấy Trang Sĩ Dương muốn lập Mị thi làm chính thất, vừa đố kỵ vừa tức giận đi về Phù Dung Viên. Đại Chu thị đang ngủ ở trong sân của Phù Dung Viên, nghe thấy âm thanh của Chu thị lúc này mới giương mắt lên hỏi: “Sao vậy?”
Chu thị ngồi xuống bên cạnh, càng nghĩ càng tức giận không thôi: “Ông ta muốn lặp con tiện nhân đó làm chính thất!”
Đại Chu thị đảo mặt một cái thì liền hiểu rõ bà đang ám chỉ người nào, cười nói: “Cũng biết sợ sao?”
Chu thị sờ sờ bụng mình: "Ta cũng từng hoài thai một đứa bé cho ông ta!" Nói xong thì trong mặt hiện lên sự không cam lòng: “Nhưng mà mạng của hài nhi lại chết trong tay của ông ta. Vậy mà ông ta lại không hề ray rức, còn muốn lập con tiện nhân đó làm chính thê!”
Đại Chu đầy quyến rũ nhìn bà, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng ôn nhu: “Ta đã sớm nói với ngươi rồi, nam nhân không có gì tốt cả. dCòn về con ả người Hồ Cơ đó thì ngươi cũng đừng có quá lo lắng, thân phận của ả quá thấp kém. Nếu như Trang Sĩ Dương muốn lập ả tha làm chính thất thì đã làm từ lâu rồi, đâu cần phải chờ tới bây giờ.”
Chu thị vừa nghe xong thì vội vàng la lên: “Nhưng mà hôm nay không giống với ngày trước. Bây giờ ả ta đã mang thai, nếu như ả ta sinh được một nam nhi...”
Trong mắt Đại Chu thị lóe lên một tia độc ác: “Nhi tử thì sao? Làm cho ả ta không sinh được là được rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT