Nguồn: EbookTruyen.Me
Sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Nhạn đã dậy thật sớm. Hôm nay là ngày giao thừa, Cấp Lam mang tới cho nàng một chậu nước ấm sạch. Sau đó hầu hạ nàng thay quần áo, rửa mặt.
Hôm nay Hàn Nhạn không búi tóc, mà để cho Cấp Lam tết cho nàng hai bím tóc thật dài, mái tóc dày đen huyền được chải chuốt chỉnh tề. Trên trán buông xuống vài cọng tóc mai, kẹp thêm một chiếc kẹp bằng thủy tinh màu tím, óng ánh trong suốt. Hoa tai được thay đổi thành đôi hoa tai trân châu bát bảo, trên cổ mang một cái túi hương màu hồng xinh xắn đáng yêu. So với cách ăn mặc thường ngày thì khác biệt rất lớn, nhưng mà cũng không quá cao quý. Hàn Nhạn tìm chiếc áo khoác bằng gấm, ngày trước nàng vô cùng ngại khi mặc chiếc áo này bởi vì nó quá sặc sở, nên nhìn rất quê mùa. Cho nên Hàn Nhạn rất ít mặc, bây giờ nhìn lại thấy nó rất giống như mới. Vừa mặc đã thấy đẹp, Trầm ma ma nhìn cô gái nhỏ phấn điêu ngọc trác ở trước mặt, cười nói: "Tiểu thư rất xinh xắn. Nhưng mà nhìn vẫn còn có chút mộc mạc." Bà nhăn mày lại: “Hay là đổi bộ đồ mới màu đỏ đi...”
Hàn Nhạn lắc đầu: “Không cần, ta và Ngữ Sơn tỷ tỷ đi đến miếu cầu phúc. Ăn mặc sặc sỡ thì ngược lại không tốt lắm.”
Trần ma ma không nói gì. Lúc này Cấp Lam và Thu Hồng cũng thay xong quần áo, cả hai người đều mặc váy dài và áo nhỏ màu xanh nhạt. Đứng cùng một chỗ với Hàn Nhạn, nhìn sơ không thể phân biệt được ai là ai.
Trần ma ma trợn mắt ha mồm, Hàn Nhạn giương môi cười. Từ trong gương lấy ra một chiếc áo choàng làm từ da con chồn đỏ khoác lên người. Áo choàng này được cắt may cực kỳ tinh xảo, vừa vặn bao bọc toàn bộ thân hình của Hàn Nhạn. Bề ngoài cũng vô cùng trơn mịn, trông rất đẹp. Có thể cho là một vật báo vật vô cùng hiếm có, sau khi mặc áo choàng vào thì chiếc áo khoác màu xanh nhạt được che hết sức kín đáo. Bây giờ thì so với Cấp Lam và Thu Hồng thì hoàn toàn khác nhau. Sau khi làm xong hết mọi chuyện, Hàn Nhạn mới đi ra ngoài.
Xe ngựa cũng tới đúng lúc, khi Hàn Nhạn đi ra ngoài. Chu thị đang dặn dò Trang Ngữ Sơn gì đó, nhìn thấy cách ăn mặc của Hàn Nhạn thì lập tức kinh ngạc. Thực sự là cách ăn mặc của Hàn Nhạn hôm nay so với bình thường cực kỳ không giống nhau. Quần áo thì giống như ngày thường nhưng mà đã từ bỏ hai búi tóc xinh xắn đáng yêu như một đứa trẻ. Cứ như Hàn Nhạn chỉ trong một đêm mà trưởng thành lên không ít. Lúc này nàng khoác bên ngoài chiếc áo choàng đỏ rực, hai bím tóc dài được buông xuống trước ngực, trang sức đơn giản. Môi hồng răng trắng, da thịt trắng như tuyết, đôi mắt đen láy cong thành hình trăng lưỡi liềm. Khôn kéo dịu dàng, làm cho người khác nhìn vào thì từ trong đáy lòng sinh ra một sự thoải mái, rất tự nhiên lại còn có ý động lòng người. Khi Trang Sĩ Dương nhìn thấy cũng không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT