Nguồn: EbookTruyen.Me
Trong lòng Chu thị tức giận muốn chết, nhưng mà lại không thể biểu hiện ra bên ngoài. Ngày trước bà và Trang Ngữ Sơn đã cố sắp xếp cho Trang Sĩ Dương ở trong viện của mình, từ đó Trang Sĩ Dương và cơ thiếp trong phủ cũng không có qua lại gì nhiều. Nói trắng ra thì là bà muốn độc sủng. Bây giờ đã vào Trang phủ, Vãn di nương thì như có như không, chỉ còn có một Mị thị tranh sủng với bà. Nữ nhân người Hồ Cơ đó quyến rũ thật đê tiện, không quan tâm Trang Sĩ Dương nâng đỡ nàng thành chính thê.
Vốn tưởng rằng chính mình có thể làm đại phu nhân của Trang phủ là có thể tùy ý gây khó dễ cho bà ta. Nhưng mà Trang Sĩ Dương lại chậm chạp không chịu nâng đỡ bà làm chính thê. Con nhỏ người Hồ Cơ đó nếu như được sủng ái thì địa vị của bà sẽ bị hạ thấp, như thế một khi mà bà bị thất sủng thì mọi chuyện bà tính toán được làm chánh thê hoàn toàn thất bại rồi.
Ánh mắt bà chuyển sang Trang Ngữ Sơn. Chu thị cảm thấy có chút an ủi, cũng may mình còn có một lợi thế nữa. Mị thị không có con nói dỗi, mà bà thì có Ngữ nhi.
Trang Ngữ Sơn không phụ kỳ vọng của Chu thị, kéo tay Trang Sĩ Dương bắt đầu làm nũng: “Phụ thân, cũng sắp đến tết rồi. Ngữ nhi đã làm cho phụ thân một đôi giầy, chờ lát nữa nữ nhi bảo Vân nhi mang đến cho người.”
Trang Sĩ Dương nghe vậy thì cười to lên, trên mặt hiện lên vẻ sủng ái: “Tốt. Ngữ nhi quả thực rất hiểu chuyện, không uổng công phụ thân yêu thương con nhất.”
Hàn Nhạn thời ơ nhìn, con gái chính thê con đang đứng đây. Mà Trang Sĩ Dương có thể nói ra ba chữ 'yêu thương nhất' với thứ nữ. Đúng là trước mặt các hạ nhân tát vào mặt nàng, nhưng mà Hàn Nhạn chỉ mong Trang Sĩ Dương càng ngạo mạn càng tốt. Không biết khi Ngự sử mang chuyện này nói với Hoàng Thượng, một Trang Sĩ Dương sủng thiếp diệt thê, thì Trang Sĩ Dương sẽ có biểu tình gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT