Lý Giai Kỳ vừa dứt lời, phút chốc trong sảnh lập tức lặng yên không tiếng động, tiếp theo mọi người đều đưa mắt nhìn sang chỗ ngồi của nữ quyến, ai cũng muốn nhìn thử xem là vị cô nương nào khiến cho Tài nữ Kinh Thành cũng phải khen ngợi.
Từ nhỏ, Hàn Nhạn đã được mẫu thân giáo dục phải tuân thủ lễ nghi, không thể vượt qua khuôn phép, ngoại trừ các buổi tiệc rượu quan trọng của các phu nhân, nàng rất ít khi có cơ hội ra khỏi cửa. Vì vậy ở trong ấn tượng của mọi người, cũng không có bao nhiêu hiểu biết đối với cái vị tứ tiểu thư của Trang phủ như nàng.
Trang Ngữ Sơn hả hê nhìn Hàn Nhạn. Tay Hàn Nhạn bị bỏng, đương nhiên không thể nào gảy đàn, lúc này nếu như nàng cự tuyệt, chính là khinh thường mặt mũi của Thiên Tử, ít nhiều gì Hoàng thượng cũng sẽ không vui. Mà Trang Ngữ Sơn nàng có thể nhờ đó thuận thế mà lên, gảy một bài giúp Trang phủ lấy lại mặt mũi, một chiêu biểu lộ tài hoa, khiến cho những người này phải nhìn nàng với cặp mắt khác xưa!
Hàn Nhạn bình tĩnh thu hết toàn bộ sắc mặt của Trang Ngữ Sơn vào đáy mắt, xa xa thấy Hoàng Thái Hậu cũng đang nhìn mình chằm chằm, vẻ mặt khó lường, ngược lại bộ dáng lại có mấy phần tìm tòi không rõ nông sâu.
Hoàng Thượng cất giọng hỏi: “Ai là tứ tiểu thư của Trang phủ?”
Lúc này, Hàn Nhạn mới đứng dậy, dưới con mắt của mọi người, không nhanh không chậm đi tới trước chỗ ngồi của Thánh Thượng, cúi người hành lễ: “Thần nữ Trang Hàn Nhạn xin thỉnh an bệ hạ.”
Vóc người của nàng nhỏ nhắn, cử chỉ lại không có một chút sai lầm. Nhìn dáng vẻ chỉ khoảng mười một mười hai tuổi, nhưng tác phong kia lại không thua gì những nữ tử đợi gả thường ngày được dạy lễ nghi cung đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT