Nguồn: EbookTruyen.Me
"Vương gia người chưa bao giờ từng đề cập với mạt tướng." Thành Lỗi nói.
Lời này là thật. Phó Vân Tịch không định nói chuyện này với mình, vì vậy Thành Lỗi cũng không biết rốt cuộc là chàng nghĩ như thế nào. Nhưng cục diện thành ra như hôm nay, tất nhiên trong lòng Phó Vân Tịch cũng không khá hơn bọn họ chút nào. Nhưng lúc đầu sao bọn họ có thể biết lại xảy ra nhiều chuyện như vậy được?
Hoàng thượng nhìn hắn, giọng trầm xuống: “Trẫm biết ngươi luôn thân thiết với Huyền Thanh vương. Sau này ngươi hãy chú ý tới động tĩnh của đệ ấy. Nếu có chuyện gì thì hãy báo cho trẫm.”
Lời này dường như rất rõ ràng rằng ám chỉ cho Thành Lỗi làm tai mắt của Hoàng thượng. Thành Lỗi không từ chối cũng không nhận lời mà chỉ bỗng nói: “Hoàng thượng, mạt tướng có một chuyện không biết có nên nói hay không.”
Hoàng thượng lạnh lùng nhìn hắn: "Biết thì nói ra, không biết thì thôi." Thấy Thành Lỗi trầm mặc, hắn lại hơi bực bội mà cau mi tâm: “Nói.”
Thành Lỗi cung kính nói: "Dạ!" Sau đó nói: “Lần này là Hoàng thượng suy nghĩ vì vương gia, nhưng mạt tướng đi theo vương gia nhiều năm như vậy, với tính của người thì chưa bao giờ để người khác chi phối. Tuy bây giờ có thể điều khiển người làm vài chuyện, nhưng cuối cùng thì trên thế giới này không có thứ gì có thể vây khốn người lâu. Sau này chờ tới lúc người thoát ra khỏi, lúc không bị khống chế thì nên làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play