Cái gì gọi là uy hiếp trắng trợn? Đây chính là uy hiếp trắng trợn. Nói toạc móng heo không chút chần chừ, khinh thường, đánh vào sự kiêu ngạo trong tâm lý, cho thấy tâm trạng bây giờ của nữ tử này không tốt lắm.
Thị vệ kia chỉ cảm thấy lòng lạnh từng hồi, không kiềm được mà lui lại hai bước. Không phải nói Trang tiểu thư này luôn đối xử dịu dàng thân thiện với người khác, luôn cười tủm tỉm à? Nhưng hôm nay vừa thấy thì làm gì có nửa phần dáng vẻ yếu đuối? Rõ ràng là một người không thể bắt nạt. Cũng đúng, nàng trưởng thành từ thân phận một người mất mẹ, một đích nữ không được cưng chiều, ngay cả cha nàng cũng phải kiêng dè nàng ba phần. Những di nương đối đầu với nàng trong Trang phủ không ai có kết quả tốt. Nếu không phải nữ tử này quá mức may mắn thì nhất định là tâm cơ thâm trầm. Hành động mấy ngày qua của nàng nhìn như dịu dàng nhưng thực ra vô cùng mạnh mẽ. Thị vệ này bỗng có cảm giác công chúa Tây Nhung không phải là đối thủ của Trang Hàn Nhạn. Nếu Trang Hàn Nhạn muốn đấu một trận với Y Lâm Na thì tất Y Lâm Na sẽ chết vô cùng thảm.
Hàn Nhạn thấy vẻ mặt hắn không rõ, vỗ tay, hờ hững nói: “Bây giờ ngươi có thể mở cửa.”
Thị vệ kia nghe vậy thì vội vàng nghiêng người cho Hàn Nhạn qua. Đây là hành động theo bản năng, vì vậy hắn vẫn không cam lòng. Hôm nay hắn đã quyết định phải làm người của công d'đ'l'q'đ chúa Tây Nhung Y Lâm Na. Y Lâm Na là đối thủ của Hàn Nhạn, đương nhiên hắn muốn tranh công với Y Lâm Na thì không thể để Hàn Nhạn sống dễ chịu. Tuy lời vừa rồi của Hàn Nhạn khiến hắn hơi sợ hết hồn hết vía nhưng nàng sẽ phải rời khỏi vương phủ này lập tức bởi vì...Hắn nói khẽ, nhưng chứa chút cười trên nỗi đau của người khác: “Trang tiểu thư có biết đêm qua có người thấy người và nam tử xa lạ ở chung một phòng cả đêm trong khách điếm không?”
Hàn Nhạn bỗng quay đầu lại, ánh mắt liếc hắn sắc như dao.
Đầu tiên thị vệ kia hơi co rúm, nhưng trong lòng nghĩ một đại hán cao tám thước chẳng lẽ lại sợ một con nhóc tay không tấc sắt, liền không cam lòng mà nhìn thẳng vào mắt Hàn Nhạn.
Hàn Nhạn nhìn hắn chằm chằm, lạnh lùng mà nói: "Ngươi nghe thấy từ đâu?" "Phố lớn ngõ nhỏ đều truyền thế." Thị vệ thấy Hàn Nhạn như vậy, trong lòng càng khẳng định nàng chột dạ, đồng thời cũng vô cùng khinh bỉ nàng. Một khi biết mình không thành Huyền Thanh vương phi lqđ được liền cấu kết với nam tử khác. Nữ nhân này thật đúng là không tuân theo nữ tắc. May mà vương gia không cưới nàng. Có nam nhân nào muốn thê tử còn chưa vào cửa mà trên đầu mình đã bị cắm sừng? Hắn suy nghĩ rồi nói thêm một câu: "Vương gia cũng biết chuyện này, hay không biết, mới phái người đi tìm nhỉ? Không ngờ rằng...Tiểu thư sẽ tự trở về." Lời hắn tràn đầy ý châm biếm, cả trong lẫn ngoài đều chỉ trích Hàn Nhạn không quy củ không thanh bạch. Hàn Nhạn chỉ hơi hoảng hốt, nhất thời đầu óc hơi rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT