Tưởng Tử Lương đang dùng khăn lông ấm cẩn thận lau vết máu trên người giúp Sadako, động tác vụng về, nhưng vẻ mặt lại dịu dàng nghiêm túc.
Nhìn thấy cảnh trước mặt, mắt của Dương Tử Mi bị che kín một tầng sương mù mỏng, lòng xót xa.
Tưởng Tử Lương nhận ra cô đi vào, cũng chỉ quay đầu khẽ gọi cô một tiếng “Sư phụ”, sau đó tiếp tục tập trung lau người giúp Sadako.
- Tử Lương, để em làm cho!
Dương Tử Mi nhìn thấyTưởng Tử Lương tay chân vụng về không quen chăm sóc người khác, lập tức lên tiếng nói.
- Cảm ơn sư phụ, tự anh làm được rồi!
Tưởng Tử Lương cầm lấy bàn tay lạnh băng của Sadako, cúi đầu hôn lên lòng bàn tay cô ấy, sau đó cẩn thận lấy khăn lông lau, giống như Sadako là đồ sứ, hơi dùng sức một chút sẽ khiến cô ấy vỡ nát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT