- Tiểu Mi à, nếu con theo Tống đại sư học giám định đồ cổ, vậy ông có sưu tầm vài món đồ cổ, không biết con có thể giúp ông xem giá trị của chúng như thế nào không?
Vừa nhắc đến mấy món đồ cổ mà mình sưu tầm, mặt Mẫn Ngọc Lâm vui vẻ hẳn lên.
- Dạ được chứ ạ! Có điều con cũng chỉ mới theo thầy Tống học không bao lâu, còn nhiều thứ không biết lắm, con chỉ sợ là mình có sơ sót gì đó thôi. Nếu có sai sót gì, mong ông bỏ qua cho ạ.
Dương Tử Mi khiêm tốn nói.
- Ha ha, con khiêm tốn quá. Con có thể mua được đồ cổ lúc chỉ mới năm tuổi, điều đó chứng tỏ con có cặp mắt nhận biết đồ vật rất đặc biệt. Thế nên ông hoàn toàn tin tưởng con!
Mẫn Ngọc Lâm cười nói.
Dương Tử Mi cũng cười đáp:
- Lần đó chẳng qua chỉ là may mắn thôi ạ.
- May mắn đương nhiên là quan trọng, nhưng chuyện mua được đồ cổ giá hời không phải chỉ may mắn là đủ đâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play