- Ông nội, sao mà ông luôn ghét con đến vậy? Lẽ nào ba con không phải là con trai ruột của ông sao?
Tăng Tử Thanh thấy Tăng Chân Long gọi cậu là phế vật vô dụng, cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương nghiêm trọng:
- Từ bé đến lớn, con vẫn luôn nỗ lực, muốn được ông đối xử như đổi xử với Tử Mặc, thế nhưng, cứ mỗi lần ông nhìn thấy con là mặt mũi hằm hằm, không chửi thì đánh, chưa bao giờ khen ngợi con, chửi đến nỗi mà con tự cảm thấy mình là phế phẩm, mỗi lần làm việc gì đó, càng nghĩ sẽ làm tốt thì lại càng làm không tốt. Lần này đi đón em họ, con đã tích cực đi trước cả nửa tiếng đồng hồ rồi, xe bị hỏng không phải là lỗi của con.
- Thằng nhãi này, mày đang nói cái gì? Nếu mày không phải cháu ruột thì tao sớm đã đánh chết mày rồi! Còn thầm oán trách tao thiên vị? Mày cũng phải nghĩ, từ nhỏ đến lớn, mày đã làm tốt việc gì chưa?
Tăng Chấn Long tức giận giơ gậy lên, đang định đập Tăng Tử Thanh thì bị Tăng Mặc Tử ngăn lại:
- Ông nội, đừng tức giận, Tử Thanh còn nhỏ.
- Nhỏ? Nó bằng tuổi con đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT