Tưởng Tử Lương như đang đi vào chỗ không người, mắt nhìn thẳng, trong lòng không có suy nghĩ gì, đi thẳng về phía trước.
Tưởng Vũ Phàm cũng chẳng quan tâm gì cả, che lại cái trán đang chảy máu, chạy như điên đến trước mặt Tưởng Tử Lương. Vui sướng nói:
- Anh Tử Lương, anh biết em về nên đến đón em ạ?
Bước chân Tưởng Tử Lương dừng lại, liếc mắt nhìn anh ta, lạnh nhạt nói:
- Không phải.
Tưởng Vũ Phàm giống như đang từ thiên đường rơi xuống địa ngục, gương mặt tươi cười trong nháy mắt nhăn như quả mướp đắng.
Anh ta uể oải, không cam lòng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT