- Ha ha, được rồi, không còn bẩn nữa, không cần phải nhíu mày khó chịu nữa.
Dương Tử Mi rút tay lại, phủi bụi trên người mình vài cái, cười nói với Mẫn Cương.
Mẫn Cương miễn cưỡng cười cười.
Cậu biết giữa cậu và cô có khoảng cách, nhưng khảng cách này càng lúc càng lớn, làm cho cậu càng tự ti hơn.
Cô giống như một con ngựa, mà mình thì lại như một con rùa, cho dù có cố gắng đuổi theo thế nào đi nữa thì không thể nào theo kịp bước chân của cô.
Bao nhiêu lần ở trong mơ, cậu có thể bước đi với cô.
Kết quả, cũng chỉ là một giấc mơ mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT