119. (190+191+192)
Đứa trẻ hiểu chuyện thường không có kẹo ăn.
Edit: bún chả
Giản Thượng Ôn cười cười nói:
“Chân đất thì sợ gì đi giày rách? Danh tiếng của tôi vốn cũng chẳng có gì tốt đẹp, sợ cái gì chứ?”
Thái Thái lập tức nghẹn lời.
Cô nhìn người đàn ông đang ngồi ở hàng ghế sau, nở nụ cười bình thản như không có chuyện gì, lại cảm thấy trong lòng có chút xót xa, rốt cuộc phải trải qua bao nhiêu chuyện rồi, mới có thể học được cách cười mà đối mặt như thế này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play