110. (170+171)
“Rốt cuộc là nó nhớ tôi, hay là anh nhớ tôi?
Edit: cà gi gà
“Chỉ là tiện đường mà thôi.”
Phó Cẩn Thành là người có thâm niên lâu nhất trong nhóm, ngày thường cũng là kiểu đàn ông điềm đạm, chững chạc. Trong chỗ này, người duy nhất có khí thế có thể cân bằng được với Lạc Chấp Diệp, chỉ có gã. Gã xoay người nói:
“Hay là… Lạc tiên sinh định tự mình đưa cậu ấy qua đó? Tôi nhớ hình như ngoài này có không ít fan đang chờ đón anh, lát nữa ra ngoài mà bị chụp được thì… không ảnh hưởng gì thật sao?”
Nếu nói Lạc Chấp Diệp có thể giữ mặt không đổi sắc trước những lời móc méo của Phỉ Thành, thì Phó Cẩn Thành, người ở đẳng cấp tương đương với Lạc Chấp Diệp, lại trực tiếp tấn công vào điểm yếu mà không đổi nét mặt. Mà trớ trêu thay, cả hai lại đều có thể giữ được bộ dạng đạo mạo như thể đang đàm đạo đường hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT