Về đến chính viện, Tín Dương Vương vừa ngã đồ đạc, vừa gào thét, giận dữ mắng mỏ đại quản gia: "Cẩu nô tài như thế nào làm việc vậy hả! Vì cái gì con ranh kia hoàn toàn không có dấu hiệu trúng độc?"
Đại quản gia cũng đầy bụng nghi hoặc, độc là do hắn tự mình hạ, cũng tự tay bưng tới, đứng canh ở cửa, trơ mắt nhìn người đem thức ăn ăn sạch.
Đặc biệt là bát canh sữa bồ câu kia, bị uống không còn một giọt, không có lý do gì lại không phát tác, chẳng lẽ độc dược đã quá hạn sử dụng?
Vội vàng dập đầu, "Vương gia thứ tội, nô tài thật sự đã hạ độc, còn gia tăng liều lượng, ta cũng không biết vì sao nàng không có việc gì, hay là chúng ta chờ thêm một chút?"
Lý Nguyên hung ác đạp hắn hai cái, "Đi nhìn chằm chằm cho ta, bên kia có một chút gió thổi cỏ lay, lập tức trở lại bẩm báo!"
"Dạ, dạ!" Lộn nhào chạy ra ngoài, đại quản gia lau mồ hôi lạnh trên trán, giữa mùa đông giá rét mà hoảng sợ toát hết cả mồ hôi, đủ thấy sắc mặt của Tín Dương Vương thối đến mức nào.
Vương gia tính tình bạo ngược, lo lắng làm sai việc sẽ bị xử lý, đại quản gia âm thầm cắn răng, quay đầu lại đi chuẩn bị độc dược.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play