"Sao có thể chứ, Vương đại bá là người tốt, sợ nhà chúng ta lâu ngày không có người ở sẽ xảy ra vấn đề, nên bác ấy mới nguyện ý trông nhà giúp chúng ta mà không đòi hỏi bất cứ điều gì." Thánh mẫu tỷ tỷ lập tức giải thích.
Minh Nguyệt cười lạnh nhạt: "Vậy ta cần phải cảm ơn bác ấy, bất quá nhà của ta không cần người khác trông coi, tránh để đến lúc đó xảy ra chuyện gì lại khó nói rõ ràng."
"Sao lại thế được? Vương đại bá nói bác ấy vẫn nhớ ta đã từng giúp đỡ, kỳ thật đều là việc nhỏ không đáng nhắc đến, nhưng bác ấy là người có ơn tất báo, chỉ là không có năng lực, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể giúp chúng ta trông nhà, tẫn chút sức mọn coi như báo đáp."
Thích Kiêu Dương khiêm tốn nói: "Kỳ thật ta giúp người khác cũng không phải vì muốn báo đáp, chỉ là Vương đại bá có lòng tốt, vừa vặn nhà bác ấy đông người ở không hết, để bác ấy tới trông nhà giúp chúng ta không phải là nhất cử lưỡng tiện sao!"
"Không cần!" Minh Nguyệt không muốn dây dưa với người mặt dày, vị thánh mẫu này dẫn tới không chỉ có một nhà Vương đại bá, những kẻ đánh tiếng mình đáng thương để đến cửa chiếm tiện nghi không phải ít.
Đợi các nàng rời đi, ai biết có kẻ mặt dày nào đó nạy khóa cửa, tu hú chiếm tổ chim khách hay không.
Minh Nguyệt đột nhiên lạnh lùng nói: "Ta quyết định bán căn nhà này, như vậy ngươi cũng không cần bỏ học đi làm, chúng ta đều có thể đi học."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play