“Ông ta?” Lâm Hàn kinh ngạc: “Bọn họ có thù oán gì à?”
Sở Tu Viễn lắc đầu: “Nàng còn nhớ ta từng nói với nàng không, cha nàng nhận bạc của Hàn vương lại không giúp Hàn vương làm việc? Đại khái đã chọc giận Hàn vương, hoặc cữu cữu Ngô thái úy của hắn ta. Cố tình bệ hạ lại luôn che chở cha nàng, cha nàng lúc nào cũng cẩn thận, Ngô thái úy muốn gây chuyện với cha nàng thì chỉ có thể ra tay ở hậu trạch thôi.”
“Muốn khiến cho một trong hai ả không có đầu óc ở Lâm gia gả cho chàng?”
Sở Tu Viễn gật đầu.
“Làm sao ông ta biết bệ hạ sẽ tới tìm cha ta?”
Sở Tu Viễn: “Tuy bệ hạ nhìn trúng cha nàng, nhưng cũng không thích ông ta. Bệ hạ cảm thấy chuyện trong phủ chúng ta thật sự quá trùng hợp, lại không tin trên đời có chuyện ngẫu nhiên như vậy, cũng không muốn để ta cưới một nữ tử bình dân, vừa lúc các phương diện của Lâm gia đều phù hợp, cho nên mới quyết định chọn nữ nhi Lâm gia.”
Nghi hoặc trong lòng Lâm Hàn hoàn toàn được cởi bó, lại thấy cơ thể có hơi mệt mỏi, đưa chén cho hắn, uống một ít canh rồi lại ngã ra giường: “Kế hoạch của Ngô thái úy không thành công, có khi nào ông ta sẽ lại tìm cách khác không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT