Giang Linh ngủ dậy, bên cạnh không có ai. Y đã quen với việc Tiêu Thịnh Vân dậy sớm hơn mình. Sau khi được cung nhân hầu hạ rửa mặt xong, y vươn vai thật dài rồi bước ra ngoài.
“Phạm công công, điện hạ đâu rồi?” Giang Linh tìm quanh hai vòng nhưng không thấy người.
“Điện hạ có việc gấp, bị Tạ đại nhân gọi đi rồi.” Phạm công công nhận lấy nước trái cây từ tay cung nhân rồi đưa cho Giang Linh.
“Vậy à.” Tối qua lúc về y đã ngủ mất, quên chưa nói với Tiêu Thịnh Vân chuyện Đỗ Tri Hạ mời họ. Giang Linh nhấp một ngụm nước trái cây.
Nước này là do phòng bếp nhỏ pha chế theo khẩu vị của y. Nó giống với nước trái cây mà y từng uống ở hiện đại, nhưng vị đậm đà hơn. Ban đầu y muốn uống rượu trái cây, nhưng vì tửu lượng quá kém, Tiêu Thịnh Vân lo y uống say sẽ khó chịu nên bảo phòng bếp thử làm loại bỏ cồn trong rượu.
Phạm công công đứng bên cạnh, cẩn thận quan sát sắc mặt Giang Linh. Ông thấy y không có vẻ gì là đang giận dỗi điện hạ. Chuyện của hai vị chủ tử vốn không phải việc mà một hạ nhân như ông có thể can thiệp, nhưng thái tử rất khó khăn mới có được người trong lòng. Bên ngoài lại có không ít kẻ nhăm nhe chờ đợi, ông không hy vọng giữa hai người nảy sinh hiểu lầm, tạo cơ hội cho kẻ khác lợi dụng.
“Phạm công công có chuyện muốn nói với ta sao?” Giang Linh uống hết ly nước. Phạm công công do dự nhiều lần, y vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Đến khi bữa sáng gần xong, đối phương vẫn cứ muốn nói lại thôi.
“Chuyện này…” Phạm công công ngập ngừng một chút, rồi uyển chuyển khuyên nhủ: “Công tử, nếu có gì bất mãn với điện hạ, cứ nói thẳng với người. Nếu để trong lòng, chính mình cũng không thoải mái.”
“Ta không có bất mãn gì cả.” Giang Linh đặt ly xuống, không hiểu tại sao Phạm công công lại có hiểu lầm như vậy. “Có ai truyền lời gì sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT