“Đang nghĩ gì mà ngẩn người thế?”
Trong lòng đang nghĩ chuyện, đến cả lời Tiêu Thịnh Vân hỏi cũng không nghe rõ, Giang Linh chỉ “A” một tiếng. Tiêu Thịnh Vân bất đắc dĩ nói:
“Thôi, đi nào, đến thăm phụ hoàng.”
Tuy đã được Tiêu Thịnh Vân cứu ra ngoài, nhưng biến cố trong cung lần đó vẫn gây ra thương tổn không thể cứu vãn cho cơ thể hoàng đế. Mỗi ngày ông chỉ tỉnh táo được một thời gian rất ngắn. Thái y và ngự y đều nói ông cần phải tĩnh dưỡng tuyệt đối, mọi việc trong triều đành giao cho thái tử xử lý.
Khi hai người đến, hoàng đế vừa hay tỉnh lại.
"Chuyện đã xử lý xong chưa?" Đối mặt với thái tử, tâm trạng của hoàng đế có phần phức tạp. Trước nay ông vẫn không ưa đứa con này, không ngờ cuối cùng lại chính hắn đã cứu mình một mạng.
Ông từng sủng ái phi tần, hoàng tử khác, tự thấy bản thân chưa từng bạc đãi họ, nhưng đổi lại là sự phản bội không chút nể tình. Người mà ông luôn lạnh nhạt như hoàng hậu, đứa con mà ông chẳng mấy vui lòng, thái tử, mới là người thật lòng trung quân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT