Không kìm được xúc động, giọng Giang Linh bật ra gần như là vô thức: “Nương…”
Người phụ nữ trong bức họa, giống hệt như hình bóng người mẫu thân trong ký ức của y, từ gương mặt, ánh mắt cho đến nét dịu dàng, đều như được sao lại từ quá khứ. Khuôn mặt ấy cũng mang tám phần tương đồng với chính Giang Linh.
Làn sương trong tâm trí tan biến, ký ức ngày xưa như cơn lũ ập đến, lấp đầy đầu óc y.
Đó là những ký ức khi cha mẹ còn khỏe mạnh, khi bản thân vẫn còn quá nhỏ để hiểu chuyện. Dù nhiều mảnh ký ức đã mơ hồ, nhưng Giang Linh có thể chắc chắn một điều, người trong tranh chính là mẫu thân ruột của mình.
Cảm giác thân thuộc ập đến không thể là giả.
Khi còn bé, cha mẹ hết mực yêu thương y. Phụ thân bận rộn y thuật, phần lớn thời gian là mẫu thân chăm sóc, bầu bạn bên y. Mùa xuân, mẫu thân dẫn y ra vườn bắt bướm. Phụ thân cho người dựng một chiếc xích đu trong vườn, mẫu thân sẽ ôm y ngồi lên đó, vừa đung đưa vừa kể chuyện.
Giang Linh ngây người nhìn bức họa, mặc cho ký ức tràn về như gió lốc cuốn phăng đi thực tại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play