Ánh mắt thiếu niên dữ tợn, dường như đã rất lâu không nói chuyện, giọng nói khàn khàn. Từ khi sinh ra, An An đã sống trong nhung lụa, chưa từng thấy qua nơi và người như thế này. Miệng bị bịt lại, không thể phát ra âm thanh, trong nỗi sợ hãi, nước mắt cứ thế chảy dài không ngừng.
“Ngươi đừng khóc.” Rõ ràng thiếu niên không có kinh nghiệm an ủi người khác, luống cuống tay chân lau nước mắt cho cậu nhóc, “Ta buông ngươi ra, nhưng ngươi không được la hét, cũng đừng chạy linh tinh, được không?”
An An sụt sịt gật đầu.
Thiếu niên liền buông cậu nhóc ra.
An An ho khan một tiếng, nước mắt còn đọng trong mắt nhưng cố không để rơi xuống. Cậu nhóc nhìn quanh một vòng, nhỏ giọng hỏi: “Đây là đâu? Tại sao ta lại ở đây? Ta muốn về nhà…”
Ánh sáng mờ mịt, An An không nhìn rõ toàn cảnh, chỉ có thể đoán được nơi này rất bẩn, hỗn loạn, còn có một mùi hôi khó ngửi. Cậu nhóc biết mình chắc chắn không còn ở bên cạnh
Thục Huệ công chúa và phò mã nữa, nếu còn ở bên họ, tuyệt đối sẽ không bị đưa đến nơi như thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play