Hơi thở ấm áp phả nhẹ bên tai, Giang Linh nghe ra hàm ý trong lời của Tiêu Thịnh Vân, bất mãn đẩy hắn ra: “Rõ ràng là điện hạ cứ quấn lấy ta, lần nào cũng không chịu buông tay.”
Giang Linh nói không sai. Mỗi khi Tiêu Thịnh Vân bắt đầu thì chẳng chịu dừng lại, tựa như bản thân có vô hạn tinh lực. Dù trải qua cả một đêm, nhưng sáng hôm sau tinh thần hắn vẫn phơi phới, khiến Giang Linh vừa xấu hổ vừa bất lực.
Y không rõ những nam nhân khác thế nào, nhưng với y thì tuyệt đối không làm nổi như vậy. Mỗi lần đến đoạn sau, chỉ muốn đá người kia xuống giường cho xong.
Nghĩ đến mấy chuyện đó, mặt y bất giác nóng bừng.
Tiêu Thịnh Vân cụp mắt, ánh nhìn sâu thẳm. Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, vành tai, gò má và cổ của Giang Linh đều ửng lên sắc hồng như hoa đào.
“Giang đại phu đang nghĩ gì vậy, sao mặt lại đỏ thế?”
Ba chữ Giang đại phu phát ra từ miệng Tiêu Thịnh Vân, nghe thật mềm mại, khiến tai Giang Linh tê rần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT