Nếu như Ba Tát Lý vẫn còn ở trong thành, vậy thì nơi mà lão có thể ở lại nhất chính là chỗ này.
Tối thiểu Trương Vinh Phương chưa phát giác được lão già đáng chết kia đã lớn một bó tuổi như thế rồi, còn có hứng thú vui chơi ở kỹ quán nhạc lâu.
Mà cho dù không có ở trong này, không chừng vẫn sẽ tìm được người biết rõ tung tích của Ba Tát Lý ở trong này.
Sau khi đi vào cửa sẽ dẫn đến một đường hành lang xám trắng, hai bên treo những tấm thảm có hoa văn màu nâu và các bức họa.
Trương Vinh Phương đi thẳng vào trong, rất nhanh hắn đã gặp được một người phục vụ đang bưng khay bạc.
Người phục vụ có nước da ngăm đen, trắng hơn người da đen nhưng lại đen hơn người da vàng.
Người kia nhìn thấy hắn đang đi thẳng tới, người kia sững sờ, có vẻ như người kia phát hiện cái gì đó, lập tức há miệng muốn kêu to.
Chỉ là không đợi đến lúc người kia kêu ra tiếng đã chợt thấy hoa mắt.
Người phục vụ cảm thấy cổ họng mát lạnh, ngụm khí trong khí quản xen lẫn với huyết dịch tuôn ra ngoài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT