Tất nhiên Mạnh Tư Kỳ hiểu điều đó tạo ra một không khí rất đặc biệt, cô mím môi cười, không nói gì thêm. Lúc này từ phía sau vang lên một giọng nói trầm ấm: “Kỹ thuật nhiếp ảnh không tệ, mà người trong ảnh cũng rất đẹp đấy chứ!”
Cả hai gần như đồng thời quay lại, ngay lúc đó, Mạnh Tư Kỳ cũng sững người. Đứng trước cô là một gương mặt hiền từ nhưng cũng đầy uy nghiêm. Đó không phải ai khác mà là cục trưởng Lưu.
Mạnh Tư Kỳ đã biết ông từ lâu nhưng chưa bao giờ có cơ hội nói chuyện. Trong khoảnh khắc này, cô không biết phải tỏ ra thế nào.
Triệu Lôi Đình cũng lúng túng, mặt đỏ bừng, vội nói: “Cục trưởng Lưu, chúng tôi chỉ đang thảo luận về bức ảnh...”
Cục trưởng Lưu mỉm cười hiền hòa: “Có sở thích cá nhân cũng tốt. Mà này, đội trưởng Hàn đâu rồi?”
“Đội trưởng Hàn đang ở ngoài truy bắt, tôi và Tư Kỳ cũng vừa quay về để lấy ít đồ.”
“À, dạo này công việc vất vả nhỉ, nhớ nghỉ ngơi cho khỏe nhé.”
Cục trưởng Lưu không hề có vẻ nghiêm nghị, ông giống như một người cha hiền từ, ân cần dặn dò cả hai.
Mạnh Tư Kỳ mỉm cười gật đầu, đồng thời quan sát ông gần hơn. Cục trưởng Lưu tầm khoảng năm mươi tuổi, dáng người không cao nhưng rắn rỏi, tóc đã lấm tấm bạc, khuôn mặt có vài nếp nhăn, làn da không được tốt lắm nhưng vẫn toát lên vẻ hiền hậu và pha chút uy nghiêm khó tả.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT