Khi mọi người trò chuyện, Mạnh Tư Kỳ vô thức quan sát nội thất bên trong xe, đó là một thói quen của cô. Đây chắc chắn là xe của Lương Duẫn Hạo. Dù vẻ ngoài hắn toát lên phong thái quý phái nhưng cách sống lại khá tùy tiện. Vừa lên xe, hắn đã tháo đồng hồ trên tay, đặt nó lên bảng điều khiển ghế phụ.
Bảng điều khiển khá lộn xộn, không phải bẩn mà là các vật dụng được đặt ngổn ngang. Điều này phù hợp với tính cách thoải mái của Lương Duẫn Hạo. Trái lại, Sở Lăng Đông thì có vẻ rất chú ý đến chi tiết, mỗi khi lên hay xuống xe đều chỉnh lại tay áo.
Trên bảng điều khiển có vài hóa đơn, một chiếc điện thoại di động lớn (dạng cầm tay phổ biến thập niên 90), bên dưới chúng là một cuốn sách bìa đỏ. Nhưng do bị che khuất, chỉ có thể thấy vài dòng chữ nhỏ ở cạnh sách, không đọc được tên.
Trên đường đi, Sở Lăng Đông chu đáo đưa nước khoáng cho những người ngồi sau. Hơn ba giờ sau, họ đến tỉnh.
Trước khi về cục tỉnh báo cáo, Lương Vân Phong muốn ghé qua nhà. Anh ta mời Lộ Hạc và Mạnh Tư Kỳ đến nhà mình chơi nhưng Lộ Hạc từ chối khéo với lý do họ cần đi chụp ảnh tuần trăng mật.
Sau khi chia tay, hai người lập tức đến cục tỉnh. Lưu Mậu Bình đã tiếp họ tại văn phòng.
Lưu Mậu Bình tự tay rót nước cho hai người nhưng lại đặt trước mặt Mạnh Tư Kỳ một cốc trà trái cây. Cô bất ngờ và cảm kích: “Cục trưởng Lưu, ngài biết tôi thích uống trà trái cây sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT