"Một lần nữa cảm ơn bác sĩ Bao vì lòng tốt của cô." Đôi mắt Lương Trình Hạo đỏ hoe, nước mắt ứa ra, chủ động nắm tay Bao Tuyết, cúi người cảm tạ.
“Giáo sư Lương, đây là việc tôi nên làm. Tôi xin phép đi trước.”
"Mời cô đi cẩn thận." Lương Trình Hạo tiễn cô ra cửa, đứng nhìn theo bóng cô ấy rời đi.
Khi quay lại nhà, nước mắt ông ta không ngừng rơi. Đó là giọt nước mắt của sự hối hận và tức giận.
"Choang!" Một tiếng động vang lên từ bếp, như âm thanh của chiếc nồi nhôm bị chạm vào.
Lương Trình Hạo sực nhớ Kiều Tĩnh Vân vẫn đang ở trong nhà. Ông ta nhanh chóng lau nước mắt, cố gắng nở một nụ cười khi Kiều Tĩnh Vân bước ra khỏi bếp.
Lương Trình Hạo vốn nghiên cứu tâm lý học, dĩ nhiên rất nhạy cảm với biểu cảm của con người và cũng rất thành thạo trong việc đọc hiểu chúng. Ông ta dễ dàng nhận ra sự lúng túng và căng thẳng trên khuôn mặt của Kiều Tĩnh Vân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play