Trong ánh mắt Kỳ Kỳ hiện lên sự bối rối. Chắc hẳn cô bé đang nghĩ tại sao lại có yêu cầu như vậy. Ngọn hải đăng đó là một thắng cảnh, nằm ngay trung tâm thành phố. Nhưng sau một lúc do dự, cô bé vẫn nghiêm túc gật đầu: “Dì Mạnh, cháu hứa với dì, cháu sẽ không đến đó, trừ khi dì bảo cháu đi.”
"Được." Mạnh Tư Kỳ nắm lấy tay cô bé, nói: “Tối nay nghỉ ngơi cho tốt nhé. Nhất định phải sống thật tốt, học thật giỏi, trở thành người hạnh phúc nhất.”
"Dạ." Kỳ Kỳ lại gật đầu, nói: “Dì Mạnh, dì cũng vậy. Dì cũng sẽ luôn hạnh phúc, đúng không?”
“Đúng vậy, chúng ta đều sẽ hạnh phúc.”
Chiều tối, cuối cùng Triệu Lôi Đình cũng có chút thời gian rảnh sau một ngày bận rộn. Ông ấy dự định tan làm sẽ đến thăm Mạnh Tư Kỳ. Vừa trở về từ phòng họp, ông ấy thấy trên bàn mình có một lá thư, trên đó viết: “Kính gửi Triệu Lôi Đình.”
Chữ viết trên phong bì chính là của Mạnh Tư Kỳ. Cô đã đến cục cảnh sát sao? Triệu Lôi Đình vội chạy ra khỏi văn phòng, nhìn quanh hành lang nhưng không thấy bóng dáng cô đâu.
Ông ấy quay lại phòng làm việc, mở thư ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play