"Em xem đi." Triệu Lôi Đình đặt một chiếc hộp gỗ nhỏ vào tay cô: “Đây là ngón tay bị cắt của bố em, Mạnh Huy.”
Mạnh Tư Kỳ giật mình, chỉ cảm thấy chiếc hộp nặng trĩu. Cô ngẩng đầu lên hỏi: “Quách Chiếu Hồng đưa cho anh sao?”
“Đúng vậy. Quách Chiếu Hồng còn để lại một bản sao di chúc gốc cho em. Trước khi chết, ông ta đã thú nhận. Ông ta chưa từng nói sự thật vì lo bị Mạnh Đình Triết thủ tiêu.”
Một phong bì dày rơi vào tay cô. Cô run rẩy mở ra, phát hiện bên trong có thư thú tội của Quách Chiếu Hồng, ở phía dưới phong bì còn có một trang giấy được gấp lại.
Cô vội mở ra, bàn tay run rẩy không ngừng. Trên giấy, chữ ký và dấu vân tay của Mạnh Huy rõ ràng. Từng dòng chữ đen hiện ra trước mắt cô.
Di chúc của Mạnh Huy ghi rõ ông để lại toàn bộ cổ phần tại trung tâm thương mại Thượng Ngân cho Mạnh Tư Kỳ. Ông cũng căn dặn cô hãy chăm sóc mẹ con Diệp Tú Tuệ và Mạnh Đình Triết, đồng thời hỗ trợ Mạnh Đình Triết trong sự nghiệp khi cần thiết.
Mạnh Huy viết trong di chúc: “Con gái à, cảm ơn con đã trở thành chiếc áo bông nhỏ của bố. Từ khi con chào đời, bố đã có lỗi với con. Mẹ con vì sinh con mà mất khả năng sinh nở, chúng ta buộc phải nhận nuôi một đứa trẻ. Suốt hơn hai mươi năm qua, bố mẹ đã không làm tròn trách nhiệm với con. Nhưng bố biết, con là niềm tự hào của bố, mà mẹ con cũng tự hào về con. Trước khi viết di chúc này, sức khỏe bố đã không còn tốt, mẹ con cũng được chẩn đoán mắc bệnh nặng. Mẹ con đã phản đối di chúc nhưng sau đó bà gọi cho bố, nói rằng hãy làm theo ý bố! Con mãi mãi là con gái của nhà họ Mạnh, điều đó không bao giờ thay đổi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT