“Uống nước lọc là được rồi, nước có ga uống buổi tối dễ mất ngủ. Nhưng thôi, đêm nay tôi cũng không định ngủ nữa. Giờ này còn ngủ gì nữa.”
Vừa ăn bữa đêm, Lương Vân Phong vừa cảm thán: “Không ngờ thời gian lại quý giá đến vậy. Ba mươi năm trôi qua thật nhanh.”
"Cục trưởng Lương vẫn rất trẻ trung mà." Triệu Lôi Đình nói.
“Lão Triệu, đừng nịnh hót nữa. Cái miệng này của anh không sửa được. Đừng gọi tôi là cục trưởng Lương khi ở ngoài đời thường nữa.”
“Tôi nào dám. Cục trưởng Lương đã giúp đỡ cục công an thành phố Kim Dương chúng tôi rất nhiều, tôi cảm kích còn không hết mà.”
Lương Vân Phong mỉm cười: “Lúc còn trẻ thì mồm mép đã lanh lợi, không ngờ già rồi vẫn thế.”
"Hồi đó tôi thích đùa với Tư Kỳ. Ngày nào tôi cũng muốn nói chuyện với cô ấy. Không hiểu sao, cô ấy giống như ngọn đèn dẫn đường cho tôi vậy." Triệu Lôi Đình đưa thêm xiên thịt cừu cho Mạnh Tư Kỳ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play