Cô thực sự đã sống quá khổ. Ba mươi năm qua cô đã sống như thế. Triệu Lôi Đình muốn cô buông bỏ, sống cho bản thân mình. Bây giờ cô mới thực sự hiểu, suốt ba mươi năm qua cô đã mãi không buông bỏ.
Căn nhà quá lạnh lẽo và im ắng. Mạnh Tư Kỳ bước vào phòng khách, cố tình bật chiếc TV lên để nghe chút âm thanh. Chương trình của kênh địa phương thành phố Kim Dương nhanh chóng được phát sóng. Cô ngạc nhiên khi thấy một khuôn mặt rất quen thuộc trên màn hình. Đó là một gương mặt đã già đi nhưng vẫn giữ được vẻ rạng rỡ.
Đó là một bản tin. Người dẫn chương trình đang đọc: “Ông Mạnh Đình Triết, doanh nhân nổi tiếng của thành phố chúng ta hôm nay chính thức khởi động dự án phát triển khu du lịch Thời Đại. Đây sẽ là dự án phát triển thu hút nhất của thành phố với nguồn vốn đầu tư dự kiến lên đến 10 tỷ…”
Ngón tay cầm điều khiển của Mạnh Tư Kỳ run lên. Cô lặng lẽ tắt TV.
Cô bước vào phòng ngủ. Đó là một căn phòng vô cùng đơn sơ lạnh lẽo đến mức đáng sợ. Trên tường không có gì cả, thậm chí không treo một tờ lịch. Đúng là sự trống trải của một căn nhà chẳng có gì ngoài bốn bức tường.
Nếu có chút sự sống nào đó thì chỉ là một chiếc bàn nhỏ bên cạnh giường. Trên bàn có một chiếc đèn bàn ánh sáng ấm áp cùng một cuốn sổ tay cũ kỹ.
Cô nhận ra ngay cuốn sổ đó. Đó chính là sổ ghi chép mà cô từng dùng để ghi lại các vụ án. Cô chậm rãi ngồi xuống, mở sổ ra, ngay lập tức nước mắt cô trào ra. Những dòng chữ ngay ngắn trong sổ chính là nét chữ của cô, ghi lại những vụ án mà cô tham gia điều tra trong những năm 1990. Trong đó có cả những ghi chú bằng bút đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT