“Tối nay cả đội đi ăn liên hoan nhé, Tư Kỳ, em cũng đi cùng đi.” Lộ Hạc đề nghị.
“Đã lâu rồi chúng ta chưa liên hoan.” La Tiêu Quốc cười: “Đúng dịp chào đón người mới, cả đồng chí Tiểu Lương nữa… Tôi đi sắp xếp đây.”
Tối đó trong bữa tiệc, Mạnh Tư Kỳ uống khá nhiều rượu. Cô rất vui, cảm giác như cả đời này mọi thứ đều như ý.
Sau bữa tiệc, Lộ Hạc đưa cô, người đã ngà ngà say về nhà. Khi bế cô lên giường, Mạnh Tư Kỳ giữ chặt tay anh, nói trong men say: “Lộ Hạc, anh có biết không? Anh biết không, bây giờ em hạnh phúc đến mức nào. Em muốn tất cả mọi người đều bình an, không ai gặp chuyện gì cả… Được không… Anh hứa với em, hứa với em được không?”
“Tôi hứa với em… Tư Kỳ. Em nghỉ ngơi trước đi.” Vừa nói, Lộ Hạc vừa cởi giày cho cô, sau đó lấy khăn ấm lau mặt cho cô.
Lộ Hạc nhanh chóng quay lại như thể đã quen với việc này. Anh nhẹ nhàng lau mặt, chỉnh lại tóc, lau cả cổ và sau tai cho cô. Từng động tác của anh dịu dàng cẩn thận như khi làm công việc điều tra hình sự.
Mạnh Tư Kỳ vẫn lặng lẽ nhìn anh. Cô nhớ lần trước bị anh đưa về sau khi dầm mưa, anh cũng chăm sóc như vậy. Nhưng lúc đó cô có phần không vui, còn hôm nay cô cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Cô hy vọng những ngày bình dị thế này sẽ kéo dài mãi mãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT