“Lần đó Hạng Minh gọi điện cho cục trưởng Lưu của các em mới biết rằng em và một nữ đồng nghiệp trong cục rất có duyên. Nhưng với tính cách của em, chắc chắn sẽ chẳng có hành động gì.”
Lộ Hạc khẽ lắc đầu cười. Anh không ngờ cục trưởng Lưu lại thích bàn tán chuyện riêng của mình.
Lương Nhiên tiếp tục: “Lần đó Hạng Minh bảo với chị rằng anh ấy muốn kích thích em một chút, để em sớm thoát khỏi cảnh độc thân. Suy nghĩ của Hạng Minh rất điên rồ. Khi đó chị cũng lưỡng lự nhưng không hiểu sao cuối cùng vẫn đồng ý. Chị chỉ bảo anh ấy đừng làm gì quá đáng, nếu không em sẽ đánh anh ấy nhập viện mất.”
Lộ Hạc cười. Lần đó dù Thẩm Hạng Minh không bị đánh nhập viện nhưng quả thực cũng khá thảm hại.
“Sau đó Hạng Minh bảo rằng bị anh ấy đánh rất oan ức. Lúc ấy chị lại bật cười.” Lương Nhiên mỉm cười nhẹ nhàng: “Chị biết anh ấy vốn làm việc không biết chừng mực.”
“Không sao đâu.” Lộ Hạc nói: “Người phải xin lỗi là em mới đúng.”
“Ít nhất bây giờ mọi thứ đều tốt đẹp hơn rồi.” Lương Nhiên ngồi thẳng người, nở một nụ cười rạng rỡ: “Cô đồng nghiệp khi nãy, em theo đuổi được rồi chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT