Trong cơn mơ màng, Mạnh Tư Kỳ gục xuống bàn mà ngủ.
“Tư Kỳ, Tư Kỳ.” Lộ Hạc gọi hai tiếng nhưng cô vẫn không phản ứng.
Bên ngoài mưa chưa có dấu hiệu dừng, nhiệt độ trong phòng ngày càng giảm, Lộ Hạc lo cô bị lạnh. Anh lấy một chiếc áo khoác đắp lên người cô rồi ngồi bên cạnh, lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt nghiêng nghiêng của cô tựa lên khuỷu tay.
Nhìn hồi lâu, anh cảm thấy nhiệt độ trong phòng giảm đi. Không thể để cô ở đây được, anh bèn bế cô lên, đưa về tầng năm nghỉ ngơi.
Vẫn là dáng bế quen thuộc giống như lần đó trên chuyến tàu, khi anh bế cô đi. Lúc này cô cũng yên tĩnh đến vậy.
Gió trong hành lang thổi khá mạnh xen lẫn cả những giọt mưa văng vào. Lộ Hạc ôm cô thật chặt, từng bước từng bước leo lên cầu thang.
Anh hy vọng những bậc thang này mãi không có điểm dừng, là mãi mãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT