Không lâu sau, cánh cửa khép hờ được đẩy mở, một người đàn ông ngoài ba mươi trong trang phục vest chỉnh tề bước vào. Tóc anh ta được chải gọn gàng, cà vạt đỏ nổi bật tạo vẻ quý phái. Anh ta chỉnh lại cúc áo trên tay áo vest rồi lịch sự nói: “Hai vị cảnh sát đã chờ lâu, tôi là Quan Hành, trưởng phòng nhân sự của đài truyền hình thành phố.”
Khi anh ta bước vào, cả hai đã đứng dậy, tự giới thiệu bản thân. Quan Hành tiến đến bắt tay từng người qua bàn, sau đó mời họ ngồi xuống trước khi ngồi vào ghế của mình.
Mạnh Tư Kỳ cảm nhận được vẻ lịch sự và điềm đạm của đối phương, có lẽ đây là phong thái đặc trưng của những người làm việc tại đài truyền hình. Việc Đàm Tiêu Sương được mời đến phỏng vấn tại đài cũng chứng tỏ cô ấy rất ưu tú.
Nghĩ đến điều này, tâm trạng của Mạnh Tư Kỳ có phần nặng nề, nhưng cô nhanh chóng lấy lại trạng thái chuyên nghiệp, nói với giọng mềm mỏng nhưng đầy sức mạnh: “Anh Quan, hôm nay chúng tôi đến để tìm hiểu về trường hợp của Đàm Tiêu Sương.”
Quan Hành khẽ nhíu mày nhưng giữ được vẻ bình tĩnh. Có vẻ anh ta vẫn chưa biết chuyện Đàm Tiêu Sương đã gặp nạn nhưng có thể đã biết về vụ mất tích, vì bố mẹ của cô ấy hoặc đồn công an có thể đã liên hệ với đài. Anh ta gật đầu nhưng không nói gì.
Mạnh Tư Kỳ trực tiếp thông báo: “Đàm Tiêu Sương đã gặp nạn vào tối hôm 30, tức là tối hôm kia.”
“Gì cơ?” Sự ngỡ ngàng hiện rõ trên gương mặt Quan Hành, anh ta lắc đầu: “Làm sao có thể thế được, chiều hôm kia cô ấy vẫn ổn mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play