“Khi chúng tôi khám nghiệm hiện trường, quả thật rất sạch sẽ. Ông chủ phòng tập nói rằng cô gái rất chăm chỉ, thường giúp ông ta dọn phòng nên không có gì bất thường. Nhưng bây giờ nghĩ lại, có lẽ hung thủ cũng đã sắp xếp lại phòng tập đàn đó.”
Mạnh Tư Kỳ nhớ rằng tối hôm đó trời mưa lớn, cô đang tắm ở nhà của Lộ Hạc, anh chưa kịp thay quần áo sạch đã vội vã lên đường làm nhiệm vụ.
Cô cũng đã xem ảnh hiện trường của vụ án thứ hai. Nạn nhân tên là Ân Mặc, một sinh viên năm hai đại học. Ảnh hiện trường càng gây ám ảnh hơn, vì cô ấy nằm trên bàn phím piano tạo cho người ta một cảm giác kỳ lạ, như thể cô ấy đã hy sinh cuộc đời mình cho nghệ thuật.
Ai có thể nghĩ rằng một chiếc đàn piano, thứ được chơi mỗi ngày lại trở thành cỗ quan tài của cô ấy chứ.
Buổi tối, sau khi Lộ Hạc lái xe đưa Mạnh Tư Kỳ về cục cảnh sát, hai người cùng đạp xe về nơi ở. Sau một ngày bận rộn, cả hai đều cảm thấy mệt mỏi. Ban đầu Mạnh Tư Kỳ chỉ muốn về nhà và nghỉ ngơi sớm nhưng Lộ Hạc đã nấu cho cô một tô mì.
Tối hôm đó, một mình cô ngồi trên bàn, thử sắp xếp diêm thành nhiều hình dáng khác nhau nhưng không thể dựng cao lên được. Sau nhiều lần thử nghiệm, cuối cùng cô cũng thành công trong việc dựng những que diêm đứng lên.
Đầu tiên, cô xếp những que diêm theo hình dạng ô vuông giống chữ "井" (tượng hình chữ điền), chỉ cần xếp cao lên sẽ tạo thành một khối vuông nhỏ, có thể thêm nhiều que diêm vào bên trong khối vuông đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play