Triệu Ngữ Đình ngước lên, nhìn người anh trai đang đứng dưới ánh mặt trời, cũng mỉm cười.
Mạnh Tư Kỳ thả tay Đặng Hàm Lượng ra, từ từ đứng dậy.
“Còn cậu thì sao? Cậu chết rồi thì bố mẹ cậu sẽ thế nào? Họ đã nuôi cậu ăn học, họ không xót xa sao? Chỉ vì người khác không chấp nhận cậu, cậu lại định nhảy lầu, đây là quan niệm tình yêu của cậu à? Một tình yêu chỉ biết cầu xin, chỉ để người khác ban phát cho chút tình cảm thôi sao? Đặng Hàm Lượng, tôi hy vọng cậu sẽ trở thành một người ưu tú, có một quan niệm tình yêu chân chính. Đến lúc đó khi cậu thực sự xuất sắc, nhiều cô gái ưu tú sẽ chấp nhận cậu. Chỉ khi đó cậu mới hạnh phúc. Tôi chỉ muốn nói với cậu bấy nhiêu thôi. Hãy tự mà lo liệu cuộc đời mình đi.”
Không khí trở nên im lặng đặc biệt, những người qua lại trước thư viện cũng đứng lại quan sát, thậm chí một bảo vệ vừa định tới để duy trì trật tự cũng dừng lại theo dõi.
Sau một lúc lâu, cuối cùng Đặng Hàm Lượng cũng ngẩng đầu lên, hướng về phía Triệu Ngữ Đình với giọng nức nở, nói: “... Xin lỗi Ngữ Đình, anh chỉ là quá thích em thôi, anh không nghĩ đến cảm giác của em. Hôm nay anh đã quá nông nổi. Xin lỗi… và cảm ơn em…” Cậu ta liếc nhìn Mạnh Tư Kỳ một cái.
Mạnh Tư Kỳ thở phào nhẹ nhõm, quay người lại. Hôm nay cô mặc thường phục với chiếc áo sơ mi trắng dài tay được sơ vin trong quần jean xanh, trông vừa trẻ trung lại vừa xinh đẹp. Ánh hoàng hôn vàng óng bao phủ quanh cô khiến cô như đang tự phát sáng, thu hút ánh mắt của mọi người xung quanh.
Đúng lúc đó, một bác bảo vệ bất ngờ vỗ tay: “Nói hay lắm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play