“Cuộc đời không chỉ có công việc, cũng không chỉ có sự nghiệp điều tra hình sự. Chừng nào còn có những yếu điểm của con người, tội phạm sẽ không bao giờ chấm dứt. Cảnh sát không thể xóa bỏ mọi tội ác. Suốt đời này chúng ta chỉ có thể là những người bảo vệ sự tôn nghiêm của pháp luật, bảo vệ an toàn tính mạng và tài sản của người dân. Nhưng chúng ta cũng là những con người bình thường. Thầy rất vui khi thấy trò không ngừng vượt qua chính mình trong công việc, nhưng thầy cũng mong rằng trò có thể phá bỏ rào cản của bản thân trong tình cảm cá nhân.”
Mạnh Tư Kỳ đột nhiên sững người. Đây là lần đầu tiên cô nghe Phùng Thiếu Dân dùng những “lời lẽ lớn lao” như vậy để khuyên cô về chuyện tình cảm.
Trước giờ ông ấy chưa bao giờ quá quan tâm đến đời sống cá nhân của cô, đặc biệt là chuyện tình cảm. Nhưng dường như cô đã hiểu ông ấy thật sự, chắc chắn vì ông ấy vẫn còn hối tiếc chuyện tình cảm giữa Hạng Kiệt và Trần Kiệt Dung. Ông ấy hy vọng người học trò thứ hai của mình sẽ không đánh mất tình yêu như vậy.
Nhưng Mạnh Tư Kỳ không biết phải đáp lại thầy thế nào. Nếu là bố cô, cô có thể không cần lý do mà phớt lờ đi. Nhưng Phùng Thiếu Dân lại rất nghiêm túc, giờ đây ông ấy đang nhìn cô với ánh mắt chờ đợi một câu trả lời chân thành.
Không biết phải nói gì, cô đành dùng “lời lẽ lớn lao” để đáp lại ông ấy. Cô mỉm cười: “Thầy ơi, vốn dĩ mỗi người đều sẽ lập gia đình. Em chắc chắn sẽ suy nghĩ về chuyện hôn nhân của mình.”
“Vậy em thấy Lộ Hạc thế nào?” Phùng Thiếu Dân “tiến từng bước” hỏi.
Mạnh Tư Kỳ khẽ nuốt xuống. Không biết từ khi nào mà thầy cô có cảm giác rằng giữa cô và Lộ Hạc có điều gì đó. Tai cô nóng bừng, môi hơi mấp máy nhưng lại không biết trả lời ra sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT