Không ngờ khi trở lại văn phòng, cô đã bị Triệu Lôi Đình phát hiện ra. Anh ấy năn nỉ để ăn mấy miếng bánh, khen ngợi là rất ngon khiến Mạnh Tư Kỳ chẳng muốn để ý đến anh ấy.
Triệu Lôi Đình nói: “Tôi biết chiều nay cô đi thăm bác sĩ pháp y Trần rồi. Tư Kỳ, đừng buồn, mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.”
Lời nói ấy khiến Mạnh Tư Kỳ thấy xúc động. Cô chia thêm vài miếng bánh cho anh ấy: “Được rồi, đủ chưa?”
“Đủ rồi, tôi đâu nói vậy chỉ để xin ăn đâu.”
Mạnh Tư Kỳ vẫn nhớ câu nói của Trần Kiệt Dung khi tiễn cô ra khỏi nhà: “Tư Kỳ, đôi khi nửa năm cũng có thể là cả một đời. Nếu em yêu một người và người đó cũng rất yêu em thì đừng suy nghĩ nhiều nữa. Em hãy tin rằng đôi khi mọi thứ chính là sự sắp đặt tốt nhất từ ông trời rồi.”
Dĩ nhiên Mạnh Tư Kỳ hiểu ý cô ấy. Trước khi rời đi, cô cũng lấy hết dũng khí để bày tỏ suy nghĩ của mình: “Chị Dung, em mong chị có thể hoàn toàn vượt qua chuyện này. Cuộc đời của chị vẫn còn rất dài, em tin rằng Hạng Kiệt cũng mong muốn chị sống hạnh phúc trọn đời. Em hy vọng chị sẽ mãi mãi hạnh phúc!”
Lúc này Triệu Lôi Đình ngồi tựa trên chồng sách của cô, nói: “Đi ăn tối không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play