Hàn Trường Lâm cảm thấy vui mừng vì bộ sách mà Lưu Mậu Bình tặng chính là tuyển tập về Địch Nhân Kiệt phá án. Cả cục đều biết khi Lưu Mậu Bình tặng sách chỉ tặng sách về Địch Nhân Kiệt, bất kỳ đồng nghiệp nào được ông tặng sách đều là những người xuất sắc và được ông trân trọng. Những người nhận sách từ ông về sau phần lớn đều được đề bạt trong cục. Hàn Trường Lâm càng thêm tin tưởng rằng Lưu Mậu Bình có kế hoạch rõ ràng cho sự nghiệp của Mạnh Tư Kỳ. Anh ấy cười nói: “Hình như đây là bản mới chỉnh sửa, cục trưởng Lưu, ngài cũng chịu chi đấy chứ.”
Lưu Mậu Bình cười ha ha: “Sao nào, chi tiền cho đồng nghiệp xuất sắc nhất của cục thì tôi tiếc gì chứ?”
“Hehe, cục trưởng Lưu, tôi sẽ chuyển lời đến Tiểu Mạnh. Bộ sách này còn đắt hơn so với sách ngài tặng cho tôi và Lộ Hạc cộng lại đấy.”
Sau khi ra khỏi văn phòng, hai người cùng đi trên hành lang. Hàn Trường Lâm nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lộ Hạc, trên đó hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, anh ấy nói: “Lộ Hạc, tôi phải nhắc anh một câu, trong thời gian tôi đi học, nếu tôi nghe nói Tiểu Mạnh bị ai bắt nạt thì anh đừng hòng yên thân.”
Lộ Hạc mím môi không nói.
Hàn Trường Lâm nhấn mạnh: “Anh nhớ kỹ nhé, đây chỉ là mượn người tạm thời, không phải là sở hữu lâu dài, là đội hai chúng tôi giúp anh tạm thời thôi.”
Cuối cùng Lộ Hạc liếc nhìn anh ấy một cái, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đầy ẩn ý: “Chuyện đó còn chưa chắc đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play