Khi ngồi trở lại, Mạnh Tư Kỳ hỏi: “Lộ Hạc, tình hình thẩm vấn Giang Thịnh thế nào rồi?” Gần đây chủ yếu là đội một tham gia thẩm vấn Giang Thịnh, đội trưởng Hàn và Tiểu Xuyên cũng tham gia một phần nhưng cô không tham gia nên vẫn muốn biết thêm về các chứng cứ trong vụ án Nguyễn Mộng Anh và vụ mất tích của nữ công nhân nhà máy dệt.
“Tôi cũng đang định nói với em đây.” Lộ Hạc kéo ghế lại gần, ngồi xuống bên cạnh cô, anh lấy ly nước, rót một ít lên bàn.
Anh nhúng đầu ngón tay vào nước, bắt đầu phác thảo hành trình cuộc đời của Giang Thịnh trên mặt bàn.
Giang Thịnh sống với mẹ đến năm bảy tuổi. Mẹ của hắn tên là Hà Mạn, khi đó là nhân viên bán hàng của một cửa hàng.
Mạnh Tư Kỳ nhớ rằng Giang Thịnh từng nhắc đến việc mẹ hắn khi làm việc phải mặc đồng phục và thường đưa các nữ đồng nghiệp cũng mặc đồng phục về nhà nghỉ, điều này là nguyên nhân ban đầu khiến hắn hình thành sở thích kỳ lạ với đồng phục.
Lộ Hạc nói, lúc đó Giang Thịnh học ở trường tiểu học Hy Vọng thành phố Kim Dương, giáo viên ngữ văn của hắn là Tạ Văn Quyên, cũng chính là vợ của Từ Vọng Đồ.
Có một lần, Giang Thịnh nghe thấy Từ Vọng Đồ và vợ là Tạ Văn Quyên cãi nhau, khi đó Tạ Văn Quyên lớn tiếng mắng Từ Vọng Đồ vì “tà dâm trẻ con”, còn nói rằng “tà dâm trẻ con là phạm pháp”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play