Nghiêm Xuân ngả người trên ghế, giọng điệu đầy ẩn ý: “Đội trưởng bên Sở công an tỉnh đích thân xuống đây xin người. E rằng cục trưởng Lưu có muốn giữ người cũng không giữ được.”
La Tiêu Quốc khoanh tay tựa vào bàn, nói: “Cũng phải xem ý của Mạnh Tư Kỳ đã. Cô ấy chưa chắc đã muốn đi.”
“Tại sao cô ấy lại không muốn đi chứ?” Nghiêm Xuân nói: “Điều kiện ở Sở công an tỉnh vượt xa chúng ta. Cô ấy còn trẻ, tương lai có thể sẽ tỏa sáng ở đó.”
Thái Song Tỉ ngẩng cổ lên, cố gắng tham gia cuộc thảo luận: “Tôi nghĩ có lẽ Tiểu Mạnh sẽ không đi đâu. Cô ấy có thầy ở đây, đồng nghiệp thân thiết, lại gần nhà. Sang một môi trường xa lạ thì có gì tốt chứ?”
Lâm Thao bổ sung: “Ở đây cô ấy mới có nhiều cơ hội thể hiện năng lực. Sở công an tỉnh lớn như vậy, một cô gái trẻ như cô ấy tôi sợ sẽ bị lu mờ.”
Lương Vân Phong chống cằm bằng hai tay, hứng thú nghe mọi người bàn luận. Thực ra trong lòng anh ta cũng tự hỏi, nếu người được đề nghị lên Sở công an tỉnh là mình, liệu anh ta sẽ chọn thế nào?
Thực tế anh ta rất yêu mến cục cảnh sát thành phố, đặc biệt là đội một. Nhưng nếu phải nói thật sự khiến anh ta gắn bó, có lẽ đó là được cùng phá án với Lộ Hạc. Ở bên anh ấy, anh ta không chỉ học hỏi nhiều mà còn được đồng hành cùng một người khác biệt, luôn tận tâm cống hiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play