Cô nhớ rõ hình ảnh trong tâm trí mình vừa rồi, Từ Vọng Đồ dùng tay phải cầm cục tẩy lướt trên người đứa trẻ trong khi tay trái sờ soạng. Có lẽ vì bao bì cục tẩy quá cứng, ông ta đã dùng ngón cái để đẩy lớp bao bì bảo vệ của cục tẩy ra. Đúng lúc đó, ông ta rút cục tẩy ra khỏi lớp bao bì bằng tay trái.
Mạnh Tư Kỳ bình tĩnh nói: “Để tăng thêm sự kích thích, ông dùng tay trái không đeo găng để sờ soạng đứa trẻ, còn tay phải đeo găng để lật sách. Sau khi xong việc, ông đã xóa dấu vân tay trên cơ thể đứa trẻ, do đó cảnh sát không tìm thấy bất kỳ dấu vân tay nào trên thi thể và đồ vật cá nhân của các nạn nhân. Nhưng ông không ngờ rằng mình đã bỏ sót một chi tiết.”
“Ông thích dùng cục tẩy chạm vào đứa trẻ, phải không? Trong báo cáo pháp y, người ta phát hiện trên da nạn nhân có dấu vết của bột tẩy. Cả bốn đứa trẻ đều có cục tẩy trong cặp nhưng chỉ một đứa có cục tẩy còn bao bì. Đó là chi tiết mà chúng tôi đã bỏ sót.”
“Nếu tôi không đoán sai, Từ Vọng Đồ!” Giọng Mạnh Tư Kỳ dứt khoát, đầy quyền lực: “Ông đã từng dùng tay trái cầm cục tẩy và ngón trỏ của ông có dính mực, để lại dấu vân tay rất rõ trên cục tẩy. Hãy nghĩ kỹ đi, ông còn nhớ chứ?”
Có lẽ Từ Vọng Đồ thực sự đang nhớ lại chi tiết đó, bởi ông ta có khoảnh khắc ngắn ngủi bình tĩnh, nhưng ngay sau đó, trong mắt ông ta tràn ngập nỗi sợ hãi và tuyệt vọng. Môi ông ta run rẩy: “Làm sao… cô biết tất cả những điều này? Tại sao cô biết?”
Cuối cùng ông ta hoàn toàn sụp đổ, cơ thể như bị rút hết sức lực, mềm nhũn ngã xuống đất rồi bắt đầu run rẩy.
Trong mắt tất cả mọi người, đó là một cảnh tượng vô cùng thỏa mãn, khi hung thủ chịu khuất phục mà không thể chống cự thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT