“Triệu Lôi Đình!” Đôi mắt Hàn Trường Lâm sáng lên đầy phấn khởi: “Lập tức đến phòng vật chứng lấy lại di vật của nạn nhân.”
Triệu Lôi Đình phấn khởi đáp: “Đội trưởng Hàn, tôi đi ngay đây.” Anh ấy chạy vụt ra ngoài.
Do vụ án chưa được phá nên di vật của nạn nhân vẫn được giữ lại làm bằng chứng quan trọng, chưa trả về cho gia đình.
Phùng Thiếu Dân nhìn đầy cảm kích nói: “Tiểu Mạnh, thầy nghĩ suy đoán của trò rất có khả năng, có lẽ trong sách vở sẽ tìm thấy manh mối nào đó!”
Hàn Trường Lâm xoa hai tay, cảm thán: “Tiểu Mạnh, làm tốt lắm! Năm năm rồi, mong rằng lần này chúng ta có thể tìm ra bí mật của hung thủ.”
Mạnh Tư Kỳ mỉm cười, giọng hơi bẽn lẽn: “Cảm ơn đội trưởng Hàn, cảm ơn thầy.”
Thật ra cô không hoàn toàn chắc chắn, vẫn còn lo lắng nhưng cũng đã bắt đầu suy nghĩ về hướng đi tiếp theo. Dù biết hung thủ đã làm điều này thì làm cách nào để xác định danh tính thật sự của hắn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play