Thực ra Mạnh Tư Kỳ cũng có cảm giác này. Dù phá án có thể mang lại kinh nghiệm và thành tích nhưng ai cũng muốn có chút thời gian để thở, ai chẳng mong thành phố này sẽ yên bình và hạnh phúc.
“Đúng vậy.” Hàn Trường Lâm vừa bước về phía bàn làm việc vừa nói: “Là một vụ bắt cóc, lên xe rồi nói tiếp.”
Nghe nói là vụ bắt cóc, Mạnh Tư Kỳ thầm thấy may vì chưa có ai thiệt mạng, cô thúc giục Triệu Lôi Đình: “Mau thu xếp đi, còn chần chờ gì nữa?”
Cô mang theo thẻ cảnh sát, súng ngắn, còng tay, đội mũ cảnh sát, uống một ngụm trà trái cây mang chút vị ngọt thanh rồi sẵn sàng xuất phát làm nhiệm vụ.
Hàn Trường Lâm đột nhiên nói: “Mọi người mặc thường phục đi.”
Có lẽ đội trưởng Hàn đã cân nhắc kỹ, Mạnh Tư Kỳ nhanh chóng khoác lên mình chiếc áo khoác dài.
Đường Tiểu Xuyên lái một chiếc xe dự phòng của cục, là một chiếc xe van nhỏ không có đèn báo hiệu. Hàn Trường Lâm ngồi ở ghế phụ, nói: “Hôm nay lão Phùng bị cảm, tôi đã cho phép ông ấy nghỉ một ngày.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT