Mạnh Tư Kỳ mím môi không nói gì. Cô biết hiện tại cục cảnh sát đang đối mặt với áp lực như thế nào. Nếu là trước đây, cô đã hận không thể chạy đến trước mặt Hàn Trường Lâm, nói rằng cô muốn hỗ trợ Lộ Hạc phá án.
Nhưng bây giờ cô sẽ không tùy tiện như vậy nữa. Cô biết lúc này cô không thể gây thêm áp lực cho đội trưởng Hàn, cho thầy, cho cục cảnh sát. Cô phải nghe lời thầy, tuân theo sắp xếp của cục trưởng Lưu, tuân theo mệnh lệnh của tổ chức, chỉ đâu đánh đó, kiên quyết bắt giữ hung thủ thật sự.
“Đi thôi, cơm của anh Phùng sắp nguội rồi.” Triệu Lôi Đình lắc lắc hộp cơm trong tay. Trưa nay Phùng Thiếu Dân nói ông ấy có việc, bảo họ đi ăn trước. Mạnh Tư Kỳ biết Phùng Thiếu Dân không muốn ăn, nhưng bây giờ áp lực công việc rất lớn, không ăn không được nên cô bảo Triệu Lôi Đình mang ít đồ ăn trở về.
Nhưng khi đến văn phòng, hai người phát hiện Phùng Thiếu Dân không ở đó, chỉ có Đường Tiểu Xuyên, anh ấy thấy hai người trở về, tay cầm hộp cơm, cười nói: “Vẫn là hai người tốt với tôi, biết tôi đói rồi.”
Mạnh Tư Kỳ lập tức nói: “Lão Đường, anh mau ăn khi còn nóng đi.”
Triệu Lôi Đình đưa hộp cơm cho Đường Tiểu Xuyên: “Lão Đường, anh Phùng đâu rồi?”
“Ài, đội trưởng Hàn chỉ ăn vài miếng bánh quy rồi lại vào thẩm vấn tiếp. Anh Phùng nói đã ăn rồi nên thay tôi. Tôi đây vừa mới định tìm gì đó ăn, vẫn là hai người tốt với tôi.” Đường Tiểu Xuyên ngồi xuống, vừa mở hộp cơm vừa lấy đũa, bắt đầu ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play