Nghe những lời của Diêu Nhân Tuấn, ngực Mạnh Tư Kỳ đau nhói, cô còn nghe thấy tiếng nắm tay siết chặt của Triệu Lôi Đình. Với Diêu Nhân Tuấn, mọi việc ông ta làm đều có lý do chính đáng, đó là vì nhà máy dệt. Những đứa trẻ của nhà máy dệt, dù có phải hy sinh thân xác của mình cũng là vì nhà máy. Ông ta không nhận ra rằng nếu con người trở thành thú vật thì nhà máy còn có thể được gọi là nhà máy nữa không? Đó chẳng khác nào một vùng đất hoang dại đầy sự ngu muội cả.
Vụ án này cô đã điều tra từ đầu đến cuối trong một thời gian dài. Cô tin rằng mọi phán đoán của mình là đúng. Cô muốn trực tiếp nói với Diêu Nhân Tuấn rằng sự ngụy trang của ông ta là vô dụng, sự tự mãn của ông ta là nực cười và ông ta đã luôn sống dưới sự giám sát chặt chẽ.
Cô bình tĩnh nói với ông: “Diêu Nhân Tuấn, ông nghĩ rằng tất cả những điều này là do Quy Hướng Dương nói ra nhưng ông đã nhầm rồi. Sự ngụy trang của ông rất vụng về, trong mắt cảnh sát chúng tôi, từ đầu đến cuối ông chỉ là một kẻ giả vờ kém cỏi mà thôi.”
“Cô dựa vào cái gì mà nói như vậy?” Dường như Diêu Nhân Tuấn rất coi trọng “tác phẩm vĩ đại” cuối đời của mình, màn giả vờ bệnh Alzheimer. Ông ta phản bác: “Không ai có thể vạch trần sự ngụy trang của tôi, nếu không phải vì tên phản bội Quy Hướng Dương.”
“Ông sai rồi, ông hoàn toàn sai. Ông có muốn biết tôi đã phát hiện ra như thế nào không? Tôi sẽ nói cho ông biết. Hai năm trước ông đã đến viện dưỡng lão. Bởi vì ông phát hiện ra sự nghiệp của con trai mình đang lên như diều gặp gió, cháu trai ông cũng đã trưởng thành tài giỏi. Ông lo lắng rằng quá khứ của mình sẽ bị phơi bày, ảnh hưởng đến tương lai của họ. Ông còn lo sợ rằng danh tiếng cả đời của mình sẽ bị hủy hoại vào cuối đời. Vì vậy việc đến viện dưỡng lão là biện pháp bất đắc dĩ. Dĩ nhiên mục đích của ông không phải để dưỡng lão mà là để học cách giả vờ làm bệnh nhân Alzheimer.”
Khoảnh khắc đó, ánh mắt trống rỗng của Diêu Nhân Tuấn như bị nhìn thấu, tràn đầy kinh hoàng. Ông ta nhìn chằm chằm vào Mạnh Tư Kỳ, như thể đang tìm hiểu xem cô là loại ác quỷ nào, tại sao cô có thể nhìn xuyên qua trái tim ông ta.
“Năm ngoái Mã Kim Liên bị tai nạn xe và trở thành người thực vật, chắc chắn ông nghĩ rằng đó là do Giả Long Huy sai người diệt khẩu, đúng không?” Mạnh Tư Kỳ chất vấn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play