Lộ Hạc dừng bước, quay lại nhìn cô một cái, đôi môi mỏng khẽ mím, giọng điệu nhẹ nhàng: “Không sao đâu, cảm ơn cô, Tư Kỳ!”
Mạnh Tư Kỳ cũng mím môi cười nhẹ. Cô biết dù Lộ Hạc có đau cũng sẽ không nói, vì khi làm việc, anh có thể là người như vậy.
La Tiêu Quốc đi theo sau Lộ Hạc, thúc giục: “Đi bệnh viện băng bó đi sếp, lỡ bị nhiễm trùng thì sau này cầm súng không nổi nữa đâu…”
Nhìn bóng lưng Lộ Hạc, Mạnh Tư Kỳ lại suy nghĩ. Anh ấy chỉ có một mình, cả hai tay đều bị thương, người ướt đẫm mồ hôi, tối nay chắc không thể tắm rửa dễ dàng. Nhưng rồi cô lại nghĩ mình đang suy nghĩ quá nhiều. Đội một đông đồng nghiệp như vậy, chắc chắn sẽ có người giúp Lộ Hạc tắm rửa, cô tự thấy bản thân đang suy nghĩ linh tinh.
“Tư Kỳ, đội trưởng Lộ bị sao thế?” Triệu Lôi Đình hỏi.
Lúc này Hàn Trường Lâm, Phùng Thiếu Dân và Đường Tiểu Xuyên cũng nhìn về phía cô. Có lẽ lúc nãy khi Lộ Hạc rời khỏi phòng, họ không để ý đến tay anh. Mạnh Tư Kỳ đành phải giải thích: “Hình như cả hai tay của đội trưởng Lộ đều bị thương.”
Đường Tiểu Xuyên lo lắng nói: “Không ảnh hưởng đến việc cầm súng chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play