Đặc điểm chung của ba bộ đồng phục là phần ngực bị cắt ra hai lỗ tròn để lộ hoàn toàn phần nhạy cảm của các cô gái.
Trên đùi phải của mỗi cô gái đều buộc một chiếc thẻ kim loại nhỏ bằng dây đỏ. Trên thẻ ghi số thứ tự, tên, tuổi và đơn vị làm việc của họ.
Các cô gái còn rất trẻ, cũng rất xinh đẹp nhưng mỗi người đứng ở một tư thế khác nhau. Cô y tá cầm ống nghe giả vờ như đang kiểm tra bệnh nhân, cô tiếp viên hàng không làm động tác chào đón khách, còn cô nhân viên thu ngân cầm một chiếc quạt nhựa, làm tư thế chào đón khách vào cửa hàng. Họ giữ nguyên động tác, không hề di chuyển, mắt nhìn xuống nhưng môi lại nở nụ cười cứng nhắc đầy tính chất nghề nghiệp, như thể đang chờ đợi và chấp nhận một “bản án” nào đó.
Nếu không phải vì các cô gái vẫn còn nháy mắt hoặc có những cử động nhỏ do cơ bắp không thể chịu đựng được, thoạt nhìn người ta còn tưởng họ là tượng sáp. Nhưng thực chất họ là những con người sống bằng da bằng thịt, chỉ là bị ra lệnh làm theo một mệnh lệnh nào đó, họ không thể phản kháng mà chỉ có thể giữ nguyên những tư thế đó.
Lần đầu tiên Lộ Hạc chứng kiến cảnh tượng kỳ quái như vậy, lên tiếng hỏi ngay: “Không mở ra được à?”
“Cửa kính này điều khiển bằng điện, chúng tôi đã phái người đi tìm cách mở khóa rồi.” Lương Vân Phong đáp: “Các phòng khác trong tầng này cũng có những hộp kính tương tự. Có vẻ như các cô gái bên trong không thể nhìn thấy hay nghe thấy những gì bên ngoài.”
Lộ Hạc lại nhìn quanh một lần nữa. Anh bắt đầu tưởng tượng những gì vừa xảy ra ở đây. Sau khi khách đến, họ có thể chọn cô gái với thân phận khác nhau từ trong những tủ kính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play