Lương Vân Phong thở dài, xen vào một câu: “Đội trưởng Lộ, tôi muốn hỏi Lý Mục Kiêu một câu.”
“Nói đi.”
“Lý Mục Kiêu, các anh có những bức ảnh, đó là bằng chứng phạm tội. Vậy tại sao các anh không trực tiếp gửi cho cảnh sát, đưa cho đội trưởng Lộ? Làm như vậy sẽ nhanh chóng hơn rất nhiều so với việc anh dày công bày ra vụ án này.”
“Tôi đã nói với Mộng Anh về điều đó nhưng cô ấy không đồng ý. Có lẽ cô ấy nghĩ rằng báo cảnh sát có thể không giải quyết được vấn đề.”
Lộ Hạc đưa ra phỏng đoán cuối cùng: “Có phải trong khoảng thời gian đó, em trai của Nguyễn Mộng Anh đã bị đánh đến tàn phế không?”
“Đúng vậy.”
Lộ Hạc suy đoán rằng lúc đó Nguyễn Mộng Anh đã nhận được lời cảnh báo và đe dọa từ kẻ ác. Lời cảnh báo đó chính là tính mạng của em trai cô ấy nên cô ấy đã không chọn báo cảnh sát. Có lẽ cô ấy cũng không có bằng chứng rõ ràng về kẻ ác, vì vậy đã chọn một con đường tuyệt vọng nhưng có thể thu hút sự chú ý lớn nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play