Sau khi ra khỏi nhà Tôn Mộng Thụ, bước đi trong đêm tối, Lâm Thao hỏi: “Đội trưởng, tại sao anh không nói cho cậu ấy biết tin chị gái đã qua đời?”
Lương Vân Phong nói: “Đúng vậy, đội trưởng, ít nhất giờ cậu ấy còn có thể gặp chị mình lần cuối.”
Bước chân của Lộ Hạc có phần nặng nề: “Là Nguyễn Mộng Anh không muốn cậu ấy nhìn thấy mình lần cuối.”
Lương Vân Phong đột nhiên hiểu được suy nghĩ của đội trưởng. Nếu vụ án này chưa được phá, sự thật về Nguyễn Mộng Anh chưa được làm rõ, có lẽ chính Nguyễn Mộng Anh cũng không muốn Tôn Mộng Thụ biết mọi chuyện. Bởi vì cô ấy đã đích thân dặn cậu ấy rằng sau khi đưa phong bì cho Lộ Hạc, cậu ấy không nên nghĩ đến chuyện này nữa.
Nguyễn Mộng Anh đã qua đời vào đêm 25 tháng 3 mà phong bì này được giao cho Tôn Mộng Thụ vào ban ngày cùng ngày. Điều này có nghĩa là Nguyễn Mộng Anh đã biết trước rằng mình sẽ chết.
Ngày hôm đó, sau khi Lý Mục Kiêu giao phong bì cho Tôn Mộng Thụ, hắn đã bắt xe buýt trở về thành phố Kim Dương. Trên chuyến xe buýt đêm, hắn còn cãi nhau với hành khách. Tất cả mọi việc dường như đã xâu chuỗi lại với nhau.
Có lẽ cô ấy đã biết trước rằng cơ thể mình sẽ bị chặt thành sáu khúc và chắc chắn không muốn em trai thấy mình trong tình trạng như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT