“Vụ án?” Lương Vân Phong vội hỏi: “Vụ án gì vậy?”
Thầy Vương thở dài: “Tôi tưởng các anh đã bắt được hung thủ rồi chứ. Vào dịp Tết năm nay, Tôn Mộng Thụ bị một nhóm lưu manh đánh đập rất dã man, em ấy được đưa vào bệnh viện cấp cứu và thậm chí phải vào phòng chăm sóc đặc biệt ICU. Trường chúng tôi cũng đã đến thăm. Em ấy nằm viện hơn một tháng mới hồi phục. Đồn công an đã tiếp nhận vụ việc nhưng đến nay vẫn chưa tìm được hung thủ. Em ấy thật đáng thương, năm nay thi đại học, không muốn ở lại một năm để ôn tập nên dù chưa hồi phục hoàn toàn, em ấy vẫn trở lại học tập.”
Tất cả những thông tin này dồn dập đổ vào Lộ Hạc, càng lúc càng tiến gần đến những suy nghĩ trong đầu anh. Anh không biết liệu mọi thứ có đúng như những gì mình dự đoán không nhưng chắc chắn sự việc này không hề đơn giản.
Anh hỏi: “Thầy Vương, bây giờ tình hình của Tôn Mộng Thụ thế nào? Chúng tôi có thể gặp cậu ấy không?”
Thầy Vương đáp: “Gặp em ấy thì không có vấn đề gì. Bây giờ tình trạng của Tôn Mộng Thụ đã ổn định rồi. Tuy nhiên ký túc xá của trường không phù hợp để em ấy ở, vì em ấy cần có người chăm sóc. Mẹ em ấy đã thuê một căn phòng gần trường, mỗi ngày em ấy về đó ở và sáng hôm sau đến trường.”
Trong lúc nói chuyện, thầy Vương mở ngăn kéo, lấy ra một cuốn sổ, xé một tờ giấy và viết lên đó vài dòng sau đó đưa cho Lộ Hạc: “Đây là địa chỉ mà mẹ em ấy đã đăng ký với trường, các anh xem thử.”
Lộ Hạc nhận lấy, cảm ơn thầy Vương rồi lập tức rời khỏi cổng trường. Từ đó họ có thể nhìn thấy những tòa nhà dân cư xung quanh, hầu hết có lẽ là do phụ huynh thuê cho con em mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play